Điếu văn truy niệm

Ai người trước đã qua, rực rỡ hay nhạt nhòa cũng là nhân duyên giai ngẫu, – Ai người sau chưa tới, đậm đà hay hời hợt cũng in hằn trong cõi trăm năm. Gặp nhau đây dưới một ánh trăng rằm – Của đạo lý, của tự tình, giữa nền trời thiên cổ.

ĐIẾU VĂN TRUY NIỆM

CHƯ TÔN ĐỨC TIỀN BỐI HỮU CÔNG

PHẬT GIÁO TỈNH BÀ RỊA – VŨNG TÀU

(Giai đoạn 1992-2022)

 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

Dòng đời một thoáng mây bay, sanh diệt đầy vơi trong mắt Tuệ,

Cuộc lữ đôi làn gió thoảng, đến đi tự tại giữa tâm Không.

Dẫu mênh mang như một cánh chim hồng,

Nhưng hạnh nguyện vẫn ngàn đời lưu dấu.

 

Ai người trước đã qua, rực rỡ hay nhạt nhòa cũng là nhân duyên giai ngẫu,

Ai người sau chưa tới, đậm đà hay hời hợt cũng in hằn trong cõi trăm năm.

Gặp nhau đây dưới một ánh trăng rằm

Của đạo lý, của tự tình, giữa nền trời thiên cổ.

 

Xin quỳ xuống giữa đôi vầng nhật nguyệt, dâng lên lời bộc bạch

Của chúng con, hàng Thích tử đến sau.

Tưởng nhớ thâm ân các bậc Tôn sư dẫn lối bắt cầu

Cho Phật giáo tỉnh nhà được một lần cúi đầu đảnh lễ.

 

Ngưỡng bạch Giác linh chư vị Tôn sư!

Thiên cơ bí mật,

Quyền thực huyền hư.

Ba mươi năm còn lại một chữ Như,

Giữa biến động nguyên sơ mười nghĩa Thị.

 

Nhân duyên gì, mà bầu trời sao kia sa xuống đất Bà Rịa này vài tinh tú?

Phước báo nào, mà khu rừng rậm kia chừa lại chốn Tòng lâm mấy cội cổ tùng?

Từ thẳm sâu phiêu hốt mịt mùng,

Quý Ngài hiện hữu chói lòa, thâm trầm và từ ái.

Càn khôn hết bỉ rồi lại thái

Nhật nguyệt hết hối rồi lại minh.

Chúng con đứng nơi đây hướng về nguồn cội tâm linh,

Đảnh lễ, tri ân với đôi dòng truy niệm.

 

Trước và trên hết, bằng cả trái tim thiết tha và kính niệm, hướng vọng Đại Tòng Lâm đảnh lễ Giác linh Đức Cố trưởng lão Phó Tăng thống thượng Thiện hạ Hòa:

Bậc long tượng Giáo hội Tăng-già Nam Việt;

Trị Sự Trưởng oai đức chấn khắp thiền lâm.

Nguyện dấn thân vì Tăng Ni mai hậu,

Đất trăm mẫu thành oai linh Thánh địa.

 

Rừng cây xưa từng cội cổ thụ già

Còn in đậm dấu chân bậc khai sơn phá thạch.

Cầu Ly Trần năm xưa bắc ngang bờ ao đã nghìn trùng lau lách

Nhưng bóng mây xưa vẫn trắng mãi dưới mặt hồ Tịnh Liên.

Khi kiều mộc đã hóa trầm,

Thì mười phương gió cũng ngầm vang âm.

 

Ngưỡng bạch Giác linh quý Ngài.

Làm sứ giả Như Lai, ba cõi thong dong, thả bước tiêu dao cùng pháp giới

Mang hành trang Chư Tổ, một đời tự tại, trải lòng phụng sự khắp quần sanh.

Chốn huyễn hóa tám vạn khói sương, ly hợp sắc danh,

chiếc áo nâu sòng, cửa Không hương điểm hạnh;

Cõi mộng trần ba nghìn bóng bọt, tụ tan thân thế,

một đài sen trắng, xứ Tịnh nguyệt cài thơ.

Ta hồ! Tòng lâm thạch trụ nhất đán sương phô,

Ô hô! Lan nhã kinh đài kim triêu vân ám.

Giữa xô bồ thế sự, giữa nhân ngã thị phi,

Các Ngài vẫn đến và đi, bồng tênh như thế.

Đến tợ vầng trăng, theo nước trăng sông về biển cả;

Đi như cánh hạc, cùng mấy vạn núi hướng trời cao.

 

Ngôi nhà Giáo hội, đã mấy phen dâu bể thăng trầm,

Bà Rịa-Vũng Tàu, nơi đất lành bao nhân tài tụ hội:

Cho Biển đông vầng Phật nhật soi ánh,

Để hóa thành dấu thảo hài còn mãi:

Trưởng lão Hòa thượng Thích Đồng Huy

Được suy tôn Trưởng Ban Trị sự bốn nhiệm kỳ;

Ngôi cao đức cả, vẫn thường độc hành bên gậy trúc,

Chong đèn dịch thuật, vẫn độc tọa dưới trăng gầy.

Gạo lức muối mè, một lòng gác ngoài tai câu danh lợi,

Áo thô xe đạp, muôn hạnh thu vào dạ chữ sắc không.

Thế sự nổi bão giông, nghiệp thành bại tấm thân gầy đối đầu gánh chịu,

Thời cuộc đã lắng dịu, bã vinh hoa quay mắt sáng soi thấu huyền vi.

Bỏ thị phi, nhìn vào đại cuộc,

Trừ đắc thất, giữ hạnh truy môn.

 

Nhị vị Tôn sư Huệ Thành, Nguyên Trực

Đảm nhiệm vụ Phó trực

Thay việc nhọc Trưởng ban.

Rồi quý chư sơn các chốn Tổ đình:

Quý Hòa thượng Hiệp Khánh, Giác Cầu, Thiện Phụng, Giải Thiện

Chung tay lo Phật sự  với chức vụ Phó ban;

Đến chư vị Tôn túc Minh Hiển, Bửu Minh,

Trợ duyên Phật sự, hy sinh bao độ quên  mình.

Chúng con xin lặng thầm

Quán tâm đã tỏ rõ

Hiện thân hạnh nguyện Tổ,

Quý Ngài bỏ lợi danh.

 

Giáo hội sáu nhiệm kỳ, Quý Ngài mẫu mực làm gương soi cho hậu thế,

Giới đàn bao lần mở, Quý Ngài đương vi Giới sư trao đèn mồi đuốc.

Thịnh suy bao thuở, lập công trạng với tâm vô tướng,

Thăng trầm mấy phương, giáo đồ chúng bằng hạnh khiêm nhu.

Thật là:

Thiền môn thạch trụ, bảy chúng đông tây hằng kính ngưỡng,

Phật pháp đống lương, mười phương kim cổ hướng quy y.

 

Ngờ đâu:

Trời tây buông gậy,

Cõi uế treo bình.

Phật sự lớn Giáo hội chưa xong, đã thỏng tay theo dòng tịch diệt

Tâm Kinh kia tụng còn dang dở, vội quảy hài xuôi nẽo sắc không.

Tăng Ni hơn bốn ngàn ngơ ngác phận long đong

Đại chúng đến mấy vạn thầm thì lời tiễn biệt.

 

Than ôi!

Gió bắc thổi đèn thiền đà lụn tắt,

Mây sầu giăng, trăng giới chịu lờ sương.

Bước tượng vương khắp rừng chiên bỗng vắng bặt,

Tiếng sư tử vọng vang cửa pháp chợt im lìm.

Dòng biến dịch cuốn trôi thuyền hạnh nguyện,

Bão tử sanh xô ngã cội Tòng lâm.

Trời Tứ Không khóc cảnh Song Lâm đầy hoa trắng

Đất Bà Rịa buồn thương tự viện phủ màu tang.

 

Hôm nay,

Tại Văn phòng án bày di ảnh,

Ban Trị sự tâm thành vọng bái.

Tưởng niệm ơn Thầy, hương khói xông mây,

huyền ảo giăng mờ trăng xứ Tịnh.

Tri ân đức Tổ, cỏ hoa dệt thảm, nhẹ nhàng phủ kín đất chùa quê.

Ngưỡng vọng khắp mười phương trăng sao,

ngàn đời tưởng niệm ân Thầy Tổ

Quỳ xuống giữa đôi vầng nhật nguyệt, một lòng đảnh lễ đức chư Tôn.

 

Trên đài sen, mong Quí Ngài chứng giám

Dưới chiếu cỏ, con cúi đầu thâm tạ

Xin gia hộ cho Giáo hội vuông tròn

Các Phật sự tựu thành viên mãn.

 

Lòng thành chưa thỏa

Một bức ai văn

Kính hòa nguyện cả

Đạo pháp huy hoàng.

 

Chúng con, tất cả Tăng ni hàng hậu học, Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, xin dốc hết tâm can, tỏ rõ lòng dạ, năm vóc sát đất, thành kính đảnh lễ cảm tạ thâm ân thịnh đức diệu vời.

 

Ngưỡng nguyện Giác linh Quý Ngài Thùy từ chứng giám.

Bài viết liên quan